You are here

Casa Bianca – Ngôi Nhà Trắng

Tác giả: 
Tuntin

Những năm cuối thập kỷ 60, đầu thập kỷ 70 của thế kỷ trước, trong giới thanh niên học sinh, sinh viên của Hà nội và miền Bắc XHCN lúc đó lưu hành một bài hát, tựa đề là “Ngôi nhà trắng”, xuất xứ từ nước ngoài, ai cũng bảo là bài hát Nga.

Tất nhiên là với một bài hát “lãng mạn” như vậy, vào thời điểm đất nước đang diễn ra cuộc kháng chiến chống Mỹ quyết liệt, thì có vẻ như không “thích hợp” lắm, vì thế mặc dù rất say mê nhưng ai nấy cũng chỉ dám thầm hát khe khẽ, trong nhóm bạn bè riêng tư mà thôi.

Thực tế, bài hát này, với tên gọi chính thức “Casa Bianca” (Ngôi Nhà Trắng) chính là một sáng tác của Don Backy, một nghệ sĩ tài danh của Italia.

Don Backy, còn có nghệ danh là Aldo Caponi, người Italia, sinh tại Santa Croce, ngày 21 tháng 8 năm 1939, là một nhạc sĩ - ca sĩ xuất sắc, kiêm diễn viên, tiểu thuyết gia, họa sĩ…
Năm 1962, hãng ghi đĩa Celentano Clan được thành lập, ông cũng được họ mời để tham gia ghi âm như là một tác giả và một ca sĩ, vì có nhiều ca khúc do ông sáng tác và tự trình bày.
Năm 1964 ông nổi danh với “Cara” , năm 1965 l à “L’amore” , năm 1966 là các Serenata vui tươi, đầy sức sống và Don Backy quyết định theo đuổi một sự nghiệp mới, chính thức thành lập một ban nhạc khác “La Banda”.
Những bài hát của ông hồi đó rất thời thượng và có sức lan tỏa nhanh chóng trong giới thanh niên ở Italia hồi bấy giờ.
Năm 1967, hãng ghi đĩa Celentano Clan quyết định sẽ giới thiệu bài hát mà ông viết, để tham gia trong Festival Sanremo 1968. Về việc này, ông kể:

Thời gian đó, một người ở nước tôi (bà Bossi), khuyến khích tôi viết một bài hát để tưởng nhớ lại nhà ông bà nội tôi, bị phá hủy và đổ nát bởi bom đạn trong chiến tranh thế giới thứ II. Nhân một dịp về thăm cha mẹ tôi ở Santa Croce, tôi đã có cơ hội để viết tại chỗ, một bài hát về ngôi nhà ấy, mà tôi gọi là “Casa Bianca” (Ngôi Nhà Trắng). Quay trở lại Milan, tôi đưa cho ông Del Prete, giám đốc nghệ thuật của Celetano Clan để lựa chọn biên tập giữa “Canzone” và “Casa Bianca”.
Chúng tôi đã ghi cả hai bản thu âm thử và như thường lệ, đưa chúng đến cho Adriano Celentano, chủ hãng, để xem xét.
Một thời gian sau, ca sĩ Ornella Vanoni, đề nghị tôi cung cấp cho cô một bài hát dành cho Festival 1968 tại San Remo. Cô ấy đã thử giọng một số ca khúc tại hãng Celentano Clan và tìm thấy “Casa Bianca” là bài thích hợp với mình.
Thật không may, đây lại là một vấn đề không thể vượt qua. Thời gian đó, một tác giả phần âm nhạc của ca khúc, theo quy định, chỉ được có tại Festival một bài hát, trong khi tác giả phần lời của ca khúc thì lại không phải chịu ước thúc này. Bài “Canzone” thì đăng ký với tên tác giả phần âm nhạc của tôi, đã được ký kết và gửi đến Festival. Việc này có vẻ như là phải kết thúc ở đó.
Do những lời hứa hẹn của Del Prete, Ornella Vanoni rất thích và muốn bài hát bằng mọi giá. Cô ấy đe dọa tẩy chay các chương trình của Celentano Clan nếu ông Del Prete không chịu nhượng bộ. Vấn đề chỉ còn một lối thoát: phải đăng ký hồ sơ tại Festival cho “Casa Bianca” dưới tên nhà soạn nhạc khác La Valley, để ban giám khảo, nhìn thấy hai bài hát do hai tác giả phần âm nhạc khác nhau”.

Tại Festival San Remo 1968 ấy, hai bài hát đều đoạt giải cao. “Casa Bianca" chiếm giải nhì với giọng ca của Marisa Sannia và Ornella Vanoni. “Canzone” thì giành giải ba.

Casa Bianca (Ngôi nhà trắng): 

Canzone:

(Nguồn: giaidieunga.com)

ĐĂNG BÌNH LUẬN

CAPTCHA
This question is for testing whether or not you are a human visitor and to prevent automated spam submissions.