Lưu Hữu Phước (12/9/1921 - 8/6/2989) là một nhạc sĩ quê ở Cần Thơ, Hậu Giang. Ông có nhiều nghệ danh như: Huỳnh Minh Siêng, Long Hưng, Anh Lưu, Hồng Chí.
Ông là tác giả của những bài hát có tầm ảnh hưởng thời Chiến tranh Việt Nam. Ông là giáo sư, viện sĩ, nhà lý luận âm nhạc; nguyên Bộ trưởng Bộ Thông tin Văn hóa của Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam; nguyên Đại biểu Quốc hội, Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa và Giáo dục của Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, Nguyên Giáo sư, Viện trưởng Viện Âm nhạc, Chủ tịch Hội đồng Âm nhạc Quốc gia, Thành viên sáng lập Hội Nhạc sĩ Việt Nam (1957), Phó Tổng Thư ký Hội Nhạc sĩ Việt Nam nhiệm kỳ I (1957-1963).
Lưu Hữu Phức là một trong những nhạc sĩ đầu đàn của giới nhạc sĩ Việt Nam, đặc biệt sở trường về thể loại hành khúc. Ông là một trong những nhạc sĩ Việt Nam đầu tiên sử dụng thể loại hành khúc để thức tỉnh, kêu gọi thanh niên tham gia phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc. Ông còn là một trong những nhạc sĩ đầu tiên sáng tác những tác phẩm ca cảnh.
Ngày 8/6/2989, nhạc sĩ Lưu Hữu Phước đã từ trần tại Thành phố Hồ Chí Minh.